Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Càng lớn càng nhỏ...



Tết rồi em về quê anh ăn Tết, đây là lần đầu tiên em ăn tết ở quê đúng nghĩa, và cũng là lần đầu tiên ăn tết xa nhà... Nhiều kỷ niệm với vùng quê Quảng Nam. Nhớ chú chim nhỏ xíu xinh xinh hút mật trên cây chuối vườn nhà anh...
 
Mùng 5 Tết (14/2) anh dẫn em đi hái lá sương sâm zui ơi là zui, nhớ cái vụ anh ra đồng rồi anh nhớ câu "nhất tắm sông..." và anh thực hiện lun, ẹ anh thiệt!



Đẹp nhất là những con đường làng, ngõ vào nhà ở vùng quê Tiên Phước, em rất thích những ngôi nhà nằm giữa cánh đồng, lối vào chỉn chu với những hàng cau xanh mướt, hàng rào đá rêu xanh hoặc hàng rào cây cắt ngay ngắn, vườn chuối mát ngôi nhà...

Ngồi sau lưng anh, nhìn làng quê với những cảnh đẹp như trong tranh, như trong sách vở, đầu óc em lang man với những dòng suy nghĩ... Cảnh thanh bình mình nhìn thật ao ước, em tự hỏi những người ở đó có thanh bình không, và con người, luôn thích cái mình chưa có, liệu khi có rồi có còn thích không, hihi... Miên man thả hồn với những mảnh vườn, làng quê...

Càng lớn em thấy mình càng nhỏ bé, có quá nhiều điều em chưa thấy, chưa biết, chưa khám phá; cuộc sống thật bao la...
Và, những chuyến đi sau lưng anh, đối với em là những kỉ niệm đẹp, mỗi lúc em cần nhắm mắt lại nghĩ về điều gì đó tốt đẹp, anh biết em nghĩ gì không? Em bắt đầu hình dung lại những cảnh mà chúng ta đã từng đi qua, con đường với những mảnh vườn xanh ngắt, ruộng lúa trải dài, sông, núi mênh mông...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét