Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Thương anh thật nhiều

Anh yêu, muốn viết cho anh thật nhiều nhưng rồi lại thôi vì 2 đứa lúc nào cũng ở bên nhau, ríu ra ríu rít mà còn viết nổi gì. Từ ngày về ở tại ngôi nhà trong mơ của tụi mình, anh được sống cuộc sống tự do tự tại, lúc thì là ông nông dân thứ thiệt, lúc thì là tay bạc bịp có hạng, hihi... Em thì vui hơn, khoẻ hơn và sướng nhất là được hưởng trọn những thành quả lao động của anh, tha hồ ăn rau, nước ép rau quả và cây trái, hihi...
Có nhiều điều may mắn và tốt đẹp dành cho 2 ae mình, nhưng cuộc đời vốn không hoàn hảo, hạnh phúc cũng không trọn vẹn nếu như gia đình chúng ta vẫn còn thiếu hơi ấm của trẻ con. 
Em biết là anh buồn nhưng không nói và không muốn tạo áp lực cho em. Anh ơi, đây cũng là điều trăn trở lớn nhất của em từ ngày yêu anh. Em biết bệnh của mình, nhưng vẫn luôn hi vọng cuộc sống có phép màu, có những điều kì diệu. Mỗi khi đọc/nghe ở đâu đó có những câu chuyện xảy ra kết quả ngoài dự báo, tiên liệu của con người/ của khoa học thì em như có thêm động lực để tự an ủi mình "biết đâu mình cũng sẽ gặp trường hợp ngoại lệ". Em cứ hi vọng cơ thể con người có đôi khi cũng thay đổi, em mong cơ thể mình thay đổi theo hướng tốt hơn để em có thể làm mẹ được. 
Anh biết không, hồi đó lúc yêu anh em xác định chỉ làm mất của anh 2 năm, hơn ai hết em hiểu là anh khao khát con cái cỡ nào, em yêu anh nên không thể kéo anh chung với bất hạnh của mình. Vậy mà giờ đã 3 năm rồi anh, em lại không dám làm điều em từng nói. Trước đây anh hay bảo em là "người dám nghĩ dám làm", thật ra là tuỳ chuyện thôi anh, có chuyện em nghĩ hoài mà không làm được. 
Em từng nghĩ đến chuyện tìm vợ khác cho anh, chỉ mới nghĩ thôi mà trong em đã diễn ra rất nhiều cảm xúc khác nhau, lúc thì cảm thấy nên làm và em muốn làm như vậy, lúc thì em cảm thấy tim em như có ai bóp nghẹt đau đớn và em sợ mình không chịu được... Chưa khi nào em từ bỏ hi vọng mình sẽ có con, nhưng em cũng rất buồn nản khi đợi hoài bản thân mình chưa thấy tiến triển gì mà xung quanh em thì mọi người quanh ta cứ sinh con rần rần. Anh chị em, bạn bè, hàng xóm ai ai cũng được làm cha mẹ, mỗi lần nghe tin vui từ ai, một mặt em vui cho họ - một mặt em buồn cho mình, tủi thân kinh khủng, có người bạn em cũng gian nan sau 13 năm khi báo tin, em vui buồn lẫn lộn, và thêm chút hi vọng lòng dặn mình phải kiên trì và cố gắng hơn nhưng em vẫn thưòng dấu anh các tin vui cuả thiên hạ (cho đến lúc lòi ra hết dấu được) vì sợ anh có cảm giác buồn, nản, tủi thân giống như em... Vì mình chưa con cái còn son rỗi và sống tình cảm, yêu trẻ con nên các anh chị hay nhờ mình chăm sóc các baby, mỗi lần chăm nom các cháu hay thăm ai đó sinh con thì em luôn tự hỏi bao giờ mới đến phiên mình? Ông trời còn bắt anh phải chiụ như vậy đến bao giờ? Nhìn anh nâng niu, nựng niụ một đưá bé con thì lòng em thương anh vô hạn, thương anh rất rất nhiều!
Những lúc buồn và cảm xúc chùn xuống bi thảm, em tự an ủi mình, em như vậy còn may mắn hơn nhiều người, có người không chồng con, có người có con nhưng gặp rất nhiều biến cố xấu; em có công việc tốt, có gia đình, có tình yêu cuả anh và mọi người, may mắn lớn nhất cuả em cho tới giờ phút này là em đã tìm thấy được tình yêu cuả mình, em được có anh chồng mà đối với em như vậy là tuyệt vời nhất trên đời...

Anh, anh đã cho em những thứ qúi giá nhất trong cuộc sống này, em yêu anh, em sẽ không từ bỏ giấc mơ còn đang dang dở cuả vc mình đâu anh! Tin em va cho vc minh them thoi gian cung nhe!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét